Tôi đọc thơ chị Lan Tử Liên
và muốn kể chị nghe
những điều của Hà Nội bây giờ
Chị ơi,
Đinh chẳng khác chi đâu
nơi gác nhỏ tầng hai
loa thùng vẫn phát những bài rock (cũ)
nhưng có lẽ tới mùa Thu mới là mùa cúc mới
bây giờ, là giữa Hạ
có kèn trắng và những đóa ly thơm
những gương mặt người có lạ, có quen
và với họ, dẫu đây là chốn mới hay quán cũ
chúng ta có cùng ý nghĩ
Đinh là Hà Nội
và Hà Nội là ai đó của ta
có chàng trai hút điếu thuốc thơm
chỉ là mùi vị của tháng Mười không là mùi tháng Sáu
một ngày chị trở về từ miền xa
em tin rằng
chị vẫn ngồi đây với bồi hồi nức nở niềm yêu
dẫu người cũ xa rồi cũng nào có sao đâu
ta luôn có kí ức và nỗi nhớ cơ mà
khi ấy quán chắc sẽ trưng hoa cúc
những bài ca vẫn những bài ca cũ
Hà Nội vẫn là Đinh
là bốn mùa, là gánh hoa, là phố xá
là tình yêu, là đôi lứa lẫn cô đơn
là những cũ kĩ rất tình
của một đoạn đời ta
và mãi mãi.
Hà Nội tháng Sáu mùa hè.