Những ngày cuối năm, bếp củi của mẹ cả ngày cháy lửa, than luôn hồng rực. Ngồi lại cùng bố trông nồi bánh Chưng. Bố nói, nếu cuộc sống là chiếc thuyền riêng mình, bố đã chèo chống đi xa. Thương làm sao nỗi niềm ấy. Bỏ qua mọi áp lực về Tết ngày nay, điều ý nghĩa của Tết là về ngồi cùng bố, cùng mẹ, cùng anh em trong căn bếp thơm mùi khói và nghe bố nói ra được đôi điều đã giữ trong lòng cả năm hay nhiều năm hay suốt bấy nhiêu năm cuộc đời bố.
Gần đây, mình nhận thức được một vài điều để hiểu rằng, Triết học là cuộc sống, là ở ngay mọi việc diễn ra trong đời sống, là gần gũi biết bao. Nhưng con người luôn là một “địa hạt” khó mà lý giải được. Có lẽ bởi thế Triết học cũng có nhiều trường phái học thuyết khác nhau. Với những trải nghiệm đến hiện tại, mình tin ở quan điểm chủ đạo của tâm lý học Adler, rằng, “mọi muộn phiền đều bắt nguồn từ quan hệ giữa người với người”. Nhưng mình cũng đồng thời tin vào “thuyết nguyên nhân” của Sigmund Freud, rằng, quá khứ có ảnh hưởng đến hành vi hiện tại của một người.
Tất nhiên, khi có ý chí cá nhân mạnh mẽ, người ta có thể thoát khỏi những ảnh hưởng tiêu cực từ quá khứ hoặc những trải nghiệm quá tiêu cực trong cuộc sống hiện tại. Cuối cùng thì, để hạnh phúc, ta luôn cần biết mục đích của mình là gì và biết bỏ qua được những điều không trong tầm kiểm soát. Nhưng (lại nhưng, bởi thế con người thực sự quá khó để hiểu được rõ ràng như 1 là 1, 2 là 2), không phải ai cũng hội tụ đủ các yếu tố để vượt thoát hoàn toàn khỏi khổ đau trong cuộc sống, để biết đủ, để hài lòng, để bình yên, để thành công.
Suy cho cùng, dẫu có hiểu ra Triết học là gì hay không, con người ta luôn khao khát hạnh phúc. Hạnh phúc ở mỗi người khác nhau. Có thứ hạnh phúc sẵn có trong mình, có thứ hạnh phúc gắn liền với niềm vui của người thân, có thứ hạnh phúc nằm ở cái nhìn của người khác.
…
2/Một chiều nọ, mình tha thiết muốn được gặp một người, muốn rất muốn được nhìn thấy họ, người có đôi bàn tay gầy ấy. Chỉ muốn thấy họ thôi, không gì khác nữa. Dẫu xúc động mình đã không làm gì, vì mình hiểu rằng chẳng để làm gì, có chẳng chỉ để thỏa mãn chút cảm xúc hư ảo riêng mình. Điều mình hối hận chỉ là, hủy bỏ ý định ghé lại hiệu sách mua thêm một cuốn sách hay.
3/ Hoài cảm về những gì đã qua, hình ảnh xoẹt qua trong đầu là hơn 2h đêm mình đứng bấm chuông cửa nhà nghỉ ở Buôn Mê Thuột. Vào trong nhà, lối cầu tháng dẫn lên phong mình thuê nằm bên tay trái sát tường. Chỉ có vậy. Chắc dấu hiệu của việc cần một chuyến đi, bởi cả năm qua không đi nổi chuyến nào.
4/ Ký ức bao giờ cùng thật đẹp. Hoặc nếu ký ức xấu xí nó cũng có sức mạnh riêng. Nhưng ký ức đẹp và có sức mạnh khi ta nhạy cảm mà mạnh mẽ. Nếu nhạy cảm và yếu đuối, ký ức là thứ sẽ kéo ta lại và nhấn tìm ta vào những bi kịch luẩn quẩn của đời sống.
30 tháng Chạp 2023.