Sáng sớm tháng 7 mùa hè, tôi nghe bài hát “Làm ơn” của Trần Trung Đức. Trái tim tôi tan vỡ. Tan vỡ trong những giây phút từng lời hát cất lên. Day dứt, thiết tha. Tan vỡ vì cảm thấy thứ nỗi buồn lặng yên trong khi trái tim đang muốn nổ tung vì nỗi nhớ, vì khát khao yêu.
“Hãy cứ đi về nơi xa đó
Nhưng đừng đi quá xa vời
Để tôi được dõi theo người
Đừng nói không tin vì đã bao giờ bắt tin
Hãy cứ nghe thôi khi tôi nói tôi tin người
Để tôi mãi tin và bước tiếp trên cuộc đời
Làm ơn làm ơn
Đừng nói chia tay vì đã bao giờ nói yêu
Hãy cứ lặng yên khi tôi nói tôi yêu người
Để tôi được sống với ước mơ được yêu mãi…”
Dẫu cho, không phải ai cũng yêu một người, yêu một người thôi cho đến cuối đời. Nhưng giây phút đã yêu người, ta luôn muốn yêu mãi yêu mãi.
“Hãy cứ đi về nơi xa đó
Nhưng đừng đi quá xa vời
Để tôi được dõi theo người
Hãy cứ rong chơi suốt cuộc đời
Chỉ cần đến bên tôi
Vào những tháng năm cuối đời”
Không phải chỉ trong văn chương thơ ca, tôi tin tình yêu mãi mãi luôn tồn tại trên đời. Một tình yêu nếu không phải là “em”, không phải là “anh” thì không là ai khác. Một tình yêu khiến ta có thể đứng ở đây và nhìn người “rong chơi suốt cuộc đời”. Một tình yêu như thế, luôn tồn tại trên đời.
Tôi cũng xúc động vì hành trình của Trần Trung Đức. Bởi cảm nhận rằng, anh cứ thế, sống và làm nghệ thuật, sáng tác và hát, thật tự nhiên và bền bỉ mỗi ngày. Dẫu anh không được biết đến rộng rãi. Như thực tế là, nghệ thuật underground luôn có lối đi riêng, những nghệ sỹ vẫn đam mê và bước đi mỗi ngày trên hành trình của mình, dù không được đồng cảm hay lắng nghe nhiều như nghệ thuật chính thống. Tôi nghĩ về hành trình nhỏ bé của mình, thực đáng xấu hổ rồi.
Thành phố những ngày mùa hè nóng nực, xin cảm ơn những bài hát, những câu thơ, những trang sách đã nâng đỡ tôi. Dẫu đôi khi tôi nghe tim mình tan vỡ, cũng bởi câu hát, lời nói, ánh mắt, nỗi buồn, những sự thật và lẫn những gì không thật.
Đời sống của một người bình thường là những ngày tranh đấu không ngừng, với trách nhiệm, với hạnh phúc, với bản ngã. Nhưng hành trình ấy, sống là điều quý giá hết thảy.