Hôm nay tôi học bài tiếng Trung có từ mới là các tháng và hình ảnh với ý nghĩa tượng trưng cho các mùa.
三月 sān yuè – Tháng Ba – Mùa Xuân – 春天
六月 liù yuè – Tháng Sáu – Mùa Hạ – 夏季
九月 jiǔ yuè – Tháng Chín – Mùa Thu – 秋天
十二月shí èr yuè – Tháng Mười Hai – Mùa Đông – 冬天
Cô giáo bảo “mùa thu gặt lúa”. Ý là trong chữ 秋天 có bộ Hòa – nghĩa là cây lúa. Tháng Chín là mùa thu và mùa thu người ta đi gặt lúa – nên trong chữ mùa Thu có chữ “lúa”. Cấu tạo của từ mang những câu chuyện thật hay.
Ngoài ra, tôi thường có thói quen viết cho mình rằng, “tháng Ba là mùa Xuân”, “tháng Sáu mùa Hạ”, “tháng Chín mùa Thu” và “một ngày mùa Đông tháng Mười Hai”. Mỗi lần viết như thế tôi luôn biết là tôi có một niềm vui nhỏ bé rù rì chảy trong mình. Đó là cảm giác bình yên, đó là cảm giác về một sự kết nối khăng khít với đời sống bình thường, ẩn sau cái vẻ trông thẫn thờ, trông cô đơn.
Tháng Chín, mùa Thu và cây lúa; tôi có tất cả trong tấm này chụp ở Y Tý nhiều năm trước. Trong cái se se lạnh, tôi và bạn đứng ngắm những đồi ruộng bậc thang, xen kẽ xanh vàng như những con sóng lúa trải dài. Và mùa Thu chảy tràn ra từ đó.
Giữa hương lúa chín thoang thoảng trong gió và tiếng xào xạc của cây lá, chúng tôi lặng yên để thu nhận lấy vẻ đẹp mê hồn ấy. Nhưng quả thực, nhìn bằng mắt thường, khung cảnh đẹp mà không tranh, không ảnh nào phác thảo, lấy nét nổi.
Một chữ, một từ mà thực sự có thể đưa ta đi rất xa như vậy! Đi vào ngôn ngữ của đời sống thường nhật, đi vào cảm tưởng, tri nhận cá nhân và phóng ra cảnh tượng của tự nhiên. Mỗi khi tôi đọc, tôi học được một từ, tôi lại cảm thấy thế giới này đang mở toang ra, rộng lớn và cũng kỳ diệu biết bao.