“Nở muộn” – Late bloomer là cuốn sách mà một người bạn đã tặng tôi 4 năm trước, khi tôi sắp rời Hà Nội để đến một thành phố mới. Khi đó, tôi mang theo hi vọng sẽ tìm thấy con đường mình mong muốn. Nhưng giờ nhìn lại, tôi chợt tự hỏi: liệu tôi...
Tôi bắt đầu cảm nhận thấy mùa thu khi một chiều tan làm gió hanh hao thổi. Cái hanh hao khe khẽ thôi, nhưng với niềm mong chờ suốt một mùa hè sao mà không nhận ra cho được chút mùa thu ấy. Tôi ngồi thẫn thờ nơi góc phố quen, nhìn mấy cành cây...
Một tối thứ Sáu, tôi ngồi trên xe bus trở về nhà, đèn đường vàng chiếu qua cửa kính. Ngoài kia, thế giới đang trôi. Một ngày thứ Sáu đang trôi. Tôi nghĩ về những chiều tối thứ Sáu. Từng có thời điểm, tôi yêu vô cùng những tối thứ Sáu. Một mình trong căn...
Tôi nhận ra việc đọc khiến tôi yêu mến nhiều đất nước, nhiều thành phố. Yêu và rung động, dù tôi chưa từng được đặt chân đến. Tôi đã luôn hình dung cảnh được đi trên con đường đầy tuyết trắng trên đất nước Ba Lan khi đọc bài thơ “Em ơi… Ba Lan…” của...
Sáng nay tôi đổi tuyến xe buýt đi làm. Để được đi ngang và nhìn một hiệu sách lần cuối trong không khí của sáng sớm mùa hè. Và thêm một lần cuối, trong một buổi tối cuối hè này, tôi đứng, tôi ngồi đọc trong hiệu sách tôi gắn bó suốt gần 10 năm...
Một chiều tối tháng 8, tôi đến nghe sự kiện “Thế giới tươi đẹp, người ở đâu?” – Cái đẹp có cứu rỗi được thế giới? – bài giảng của Giáo sư ngành Lý thuyết chính trị – Lea Ypi. Sự kiện do Zzz Review và Viện Goethe tổ chức. Đến sát giờ, không còn...
Tháng Tám, mùa thu đã về chưa? Tháng Tám, trái tim tôi buồn quá! Cái “dải” ngày vắt từ mùa hè sang mùa thu thật ngắn ngủi, chớp xoẹt như một cái liếc mắt. Tháng Bảy vẫn còn là một chiều mùa hè, sáng tháng tám đã là một sớm mùa thu. Kỉ niệm mùa...
có những nhịp rơi trong tháng ngày tôi đang sống đây, giữa phố xá, giữa những cây, những con đường, những cửa hiệu tôi yêu. đó là một chiều mùa hè nóng sực (tôi muốn nói về cái nóng nực với ý của một câu văn trong “Hiệu sách nhỏ ở Paris” của tác giả...
Một chiều tháng Tám mùa thu năm trước, trên đường đi làm về thì trời mưa lớn. Tôi ghé Hiệu sách quen ở phố Tô Hiệu trú mưa và ngồi đọc thơ Xuân Quỳnh và Lưu Quang Vũ. Đọc về nỗi nhớ, đọc về đời sống giản dị, những nhỏ nhặt lẫn những lý tưởng...
Sáng sớm tháng 7 mùa hè, tôi nghe bài hát “Làm ơn” của Trần Trung Đức. Trái tim tôi tan vỡ. Tan vỡ trong những giây phút từng lời hát cất lên. Day dứt, thiết tha. Tan vỡ vì cảm thấy thứ nỗi buồn lặng yên trong khi trái tim đang muốn nổ tung vì...